Minh Vân không tán đồng nhíu mày, bọn họ vẫn luôn không cho người của các tiên môn bách gia rời đi, chính là sợ kẻ chủ mưu trà trộn, nhân cơ hội trốn thoát.
Dù sao, trong giới tu chân, dịch dung đổi mạo là chuyện rất dễ dàng. Nếu có tâm, ngay cả người thân cận cũng chưa chắc đã nhận ra điều bất thường.
Nhìn vẻ mặt Minh Vân, Vương Lương trầm ngâm một lát, nói thêm: “Chúng ta biết chưởng môn lo lắng, nếu chưởng môn vẫn không yên tâm, chất nhi của ta có một kiện pháp bảo hộ mệnh —— Hư Vô Kính, có thể phân biệt thật giả, nhìn thấu mọi ảo ảnh. Người bị Hư Vô Kính chiếu vào, dù có dịch dung cũng có thể lộ ra chân tướng.”
Mà những người ở đây, đều có ấn tượng về khuôn mặt của các đệ tử phía dưới, là thật hay giả, liếc mắt một cái có thể nhận ra.
Biện pháp này quả thật khả thi.
Minh Vân giãn mày: “Cháu trai ngươi là người phương nào?”
"Đệ tử đứng đầu Khôn Ninh Môn, Phong Thành." Vương Lương lộ vẻ kiêu ngạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play