Trên mặt hắn lại lộ ra vẻ nghi hoặc gãi đúng chỗ ngứa: “Công tử đổi ý sao? Không ngại, công tử cứ ra giá, ta nguyện ý theo lời trước đó, mua với giá cao.”
Liễu Minh An thật ra không đổi ý, hắn từ đáy lòng cho rằng, viên ngọc bài không đáng giá bao nhiêu tiền.
Liễu Minh An cười cười, làm như không có chuyện gì đưa viên ngọc bài trả lại: “Phong tu sĩ nói đùa, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, ta đã nói tặng ngọc bài cho ngài, tự nhiên sẽ giữ lời. Ta chỉ có chút khó hiểu, bảo vật giới tu chân vô số,  ngọc bài này có gì đặc biệt, mà được Phong tu sĩ ưu ái vậy? Ngọc bài này chẳng lẽ là bảo bối gì sao?”
Đôi mắt Phong Thành chợt lóe, ngón tay vuốt ve viên ngọc bài, trầm mặc một lúc lâu, rồi chỉ vào khách điếm đối diện hiệu cầm đồ: “Liễu công tử là người hào phóng, nói cho công tử cũng không sao. Nơi này người đông miệng tạp, chi bằng đến lầu trên chúng ta cùng nói chuyện?”
Giờ chính ngọ ( khoảng 12 giờ trưa) , mọi người phần lớn tụ tập ở tửu lâu, người ở lại khách điếm không nhiều.
Phong Thành đẩy cửa phòng trọ của hắn ra, mời Liễu Minh An vào, rồi dặn dò tiểu nhị, đừng lên lầu quấy rầy.
Liễu Minh An ngồi xuống trước bàn, nhìn Phong Thành cẩn thận đóng cửa lại, bàn tay đặt trên đầu gối khẽ nắm chặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play