Bệnh của Lâm Trừng là bẩm sinh, không thể chữa trị, lâu lâu lại tái phát một lần, khi nghiêm trọng còn nôn ra máu, mùi sắt tanh nồng nặc tràn ngập khoang miệng, làm thế nào cũng không át đi được.
Đối với máu tươi, cậu lại mẫn cảm vô cùng.
Trước đó ở bên ngoài đình hóng gió, khoảng cách khá xa, phản ứng của cậu không lớn.
Lúc này nhìn gần những giọt máu đỏ tươi tanh tưởi chảy xuống từ tay Thịnh Tần Diễn, sắc mặt Lâm Trừng hơi trắng bệch, dạ dày có chút khó chịu.
Cậu vội vàng rũ mắt xuống, hàng mi dài rậm khẽ run rẩy, như cánh bướm bị quấy rầy, bất an phập phồng.
Ánh mắt lơ đãng liếc qua mắt cá chân, nhìn thấy một vệt hồng nhạt trên đó.
Đây là cái gì?
Giống như sợi tơ hồng cột vào mắt cá chân cậu, lại như một dấu vết trên làn da, không phải máu, nhưng màu sắc lại đỏ tươi như máu.
Lâm Trừng lộ vẻ nghi hoặc, nhìn hồi lâu không nhận ra là gì, cậu hơi nhấc chân lên, khẽ cử động khớp mắt cá, đầu ngón chân trắng mịn khẽ cong lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT