Đôi giày trắng tinh, chính là đôi Lâm Trừng đã đi khi xem pháo hoa ở Thanh Dương. Mười hai năm sau, lại mang lên đôi chân của thiếu niên.
Thịnh Tần Diễn nhìn chăm chú, mắt thiếu niên đỏ hoe, giọng nói thẹn thùng như tiếng mèo kêu, khẽ run rẩy.
Yếu ớt mà ngọt ngào.
Ngay cả phản kháng cũng nhỏ nhẹ, ngoan ngoãn đến lạ.
Mềm yếu như vậy, yếu ớt như vậy, xa hắn cái gì cũng không làm được.
 
Có lẽ, hắn nên nhốt thiếu niên lại, giấu kín cậu ở một nơi không ai thấy, để không ai có thể chiếm đoạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play