Trên mặt đất vương vãi những thứ lộn xộn, vừa giống đồ ăn, vừa giống cơm, dính nhớp trộn lẫn, mơ hồ còn thấy lẫn những hạt cát đá nhỏ.
Đừng nói là ăn, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta mất hết cảm giác thèm thuồng.
Thứ này làm sao mà ăn được?
Lâm Trừng nhăn chiếc mũi xinh xắn, giọng nói mềm nhẹ: “Sao có thể đối xử tệ bạc với người khác như vậy chứ...”
Cậu bé bị ấn đầu, không nhìn rõ mặt.
“Minh Lưu tiên trưởng đến Thịnh gia mừng thọ, đây đều là những thứ tốt nhất chiêu đãi tiên trưởng, cho ngươi ăn là còn tiện nghi cho ngươi đấy!”
Gã sai vặt, chính là Lý Phùng, nhổ một bãi nước bọt, trên mặt không hề che giấu vẻ chế giễu: “Dám giở trò với ta, thật tưởng mình là thiếu gia nhỏ của Thịnh gia chắc? Cũng không nhìn lại xem ngươi có xứng không! Thịnh gia có ai quản ngươi đâu? Nếu không có ta cho ngươi miếng ăn, ngươi đã chết đói từ lâu rồi!”
Rõ ràng là hắn thèm khát tiền công của Thịnh gia, luyến tiếc rời đi, không ngờ Thịnh Tần Diễn lại chết trên đầu hắn, khiến hắn bị liên lụy, vậy mà hắn lại nói năng đường hoàng, dường như hắn lương thiện lắm, là cứu tinh của Thịnh Tần Diễn vậy.
Thực tế, Lý Phùng chẳng có chút liên quan nào đến cứu tinh. Trước khi vào Thịnh gia, hắn lang thang ngoài chợ, thói hư tật xấu chốn phố phường đều nhiễm cả.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT