Đầu năm mới, khắp Lâm phủ rộn ràng một không khí náo nhiệt.
Trước cửa sương phòng treo những chiếc đèn lồng đỏ rực, ánh sáng đỏ tươi hòa cùng ánh sáng chân trời chiếu rọi lẫn nhau.
Thịnh Tần Diễn khẽ dừng tay một chút, khó mà nhận ra, đồng tử đen nhánh của hắn thoáng lóe lên một tia lạnh lẽo.
“Thịnh thiếu gia, mời.” Quách Chương khom người đẩy bát canh về phía Thịnh Tần Diễn. Giọng điệu hắn ôn hòa, phẳng lặng nhưng lại ẩn chứa một ý nghĩa buộc phải uống.
Thịnh Tần Diễn vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, mí mắt không hề nâng lên. Hàng mi dài rủ xuống che đi đôi mắt đen sâu thẳm, không rõ hắn đang suy nghĩ gì.
Quách Chương khẽ nhíu mày, định thúc giục thêm lần nữa thì người đang rủ mắt bỗng nhìn thẳng vào hắn.
Trong khoảnh khắc ấy, như thể một tấm lưới vô hình từ trên trời giáng xuống, Quách Chương cảm thấy cơ thể mình bị những sợi tơ vô hình khống chế, không thể nhúc nhích dù chỉ một chút, ngay cả âm thanh cũng không thể phát ra

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play