Tôn Thụy Tinh nghe trưởng trấn Lý nói như vậy thì thở dài, uống cạn chén rượu.
“Nếu bây giờ chúng tôi đã nương nhờ vào trưởng trấn thì cũng sẽ nghe theo sự sắp xếp của trưởng trấn, chỉ hi vọng trưởng trấn Lý có thể đối xử bình đẳng.”
Thấy Lý Toàn An lớn tiếng cam đoan, Tôn Thụy Tinh rời khỏi phòng khách.
“Trưởng trấn, có cần tìm cơ hội...” Thủ hạ ngồi bên cạnh trưởng trấn Lý lặng lẽ ra dấu.
“Ha ha.” Lý Toàn An cười lắc đầu: “Con người một khi động đến lợi ích sẽ quên đi bản năng của mình. Đừng nhìn Tôn Thụy Tinh trông thiết diện vô tư như vậy, chắc chắn ông ta sẽ thay đổi thôi. Đợi đến khi ông ta nếm trải được lợi ích thì sẽ cố gắng giữ gìn lợi ích của mình, lúc đó cậu bảo ông ta đi rửa rau, nấu cơm, cọ bồn cầu, ông ta sẽ làm sao?”
“Tạm thời không cần gấp gáp, thực lực của Tôn Thụy Tinh rất mạnh, một mình ông ta có thể so được với mười người. Người như thế giữ lại vẫn có tác dụng.”
“Đúng rồi, bảo mấy kẻ vô dụng kia đến dọn dẹp doanh trại, không thể ăn không ngồi rồi.” Lý Toàn An thong dong ra lệnh, thuộc hạ bên cạnh cũng chẳng cảm thấy kinh ngạc, chuyện này vô cùng bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play