Chậm rãi đi vào trong cứ điểm. Văn Vũ thấy Tôn Thụy Tinh và Tôn Ngạo Thiên đang cầm mấy sợi dây thừng to bằng cổ tay ném lên trần nhà.
Văn Vũ lắc đầu, không nói gì, cũng không làm gián đoạn công việc của bọn họ.
Những thứ này đối với Văn Vũ mà nói là vô dụng, nhưng đối với Tôn Thụy Tinh và Tôn Ngạo Thiên thì rất hữu dụng.
Vì sống sót mà cố gắng không ngừng, đây là điều khiến Văn Vũ kính nể.
“Về rồi à?”
Tôn Thụy Tinh nghe thấy tiếng bước chân thì quay đầu mỉm cười với Văn Vũ.
“Anh lại định quăng dây đi đâu thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT