“Nhưng, nhưng thả ông ta, ông ta sẽ còn ăn thịt người không?”
Tuy Tôn Ngạo Thiên vô cùng cảm thông với Lý Toàn An nhưng nghĩ tới Lý Toàn An chắc chắn vẫn sẽ ăn thịt người nên không nhịn được lên tiếng.
“Cho nên, tôi để ông ta đi càng xa càng tốt. Chuyện của đám da chó xúi quẩy này, chỉ cần tôi không thấy thì coi như chưa từng xảy ra chuyện gì. Nhưng mấy chuyện rắc rối sau này sẽ càng nhiều, tôi làm gì rảnh rỗi quan tâm từng người?”
“Còn nữa, tôi đã nói thả ông ta thì thả ông ta. Hôm nay nếu cậu dám rời khỏi tầm mắt của tôi, tôi sẽ giết cậu!”
Tôn Ngạo Thiên vừa định nhấc mông muốn đuổi theo Lý Toàn An thì bị câu nói của Văn Vũ doạ tới mức phải ngồi xuống, lời ấp úng muốn nói gì đó cũng không nói ra được.
Văn Vũ vỗ vai của Tôn Ngạo Thiên, cậu chỉ thẳng vào căn phòng Lý Toàn An vừa ra khỏi lúc nãy và nói: “So với Lý Toàn An, tôi cảm thấy chúng ta nên xem thử những kẻ ăn thịt người này đã để lại cho chúng ta bao nhiêu thứ!”
Nói xong câu này, ánh mắt của Tôn Ngạo Thiên đột nhiên sáng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play