Thấy Độc nhãn ăn no nê xong, Văn Vũ huỷ bỏ trạng thái chiến đấu, thu Độc nhãn lại vào trong hồn cảnh, lại tiến vào trạng thái chiến đấu, gia tăng năng lực làm lành vết thương.
Vết thương lành với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Sự thật chứng minh, trước khi tìm thấy hồn sủng có khả năng chữa bệnh khác, năng lực của Độc nhãn quả thật có chút tác dụng.
“Đi thôi, về nơi tập trung trước, tôi cần phải nghỉ ngơi một lúc.”
Tôn Thuỵ Tinh lại nhìn thấy vết thương trên đùi của Văn Vũ thì lên tiếng hỏi: “Để tôi cõng cậu.”
Văn Vũ suy nghĩ một lúc, cảm thấy nhảy nhót bằng một chân quả thật tiêu hao thể lực, hơn nữa cũng quá khó coi, cho nên gật đầu đồng ý đề nghị của Tôn Thuỵ Tinh.
“Khoan đã, đúng rồi. Văn Vũ, cậu chờ ở đây một chút, tôi lập tức quay lại.”
Tôn Thuỵ Tinh sáng mắt, đột nhiên nghĩ tới một ý định hay ho.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT