Lúc này đây, dưới ánh mắt long lanh ướt át của Mục Linh, Mộ Vũ cũng chợt ý thức được những lời mình vừa nói lúc nãy nghe tồi tệ đến mức nào.
Nhưng muốn cô thừa nhận mình là kẻ tồi tệ? Rõ ràng là không thể nào.
“Cái đó… khụ khụ.”
Mộ Vũ khẽ ho khan hai tiếng, có chút lúng túng.
“Cậu cũng biết rồi đấy, với thân phận như tôi, ngoài tiền ra thì chẳng thể cho cậu được cái gì khác. Hiện tại mà nói, đối với cậu, cầm tiền rồi rời đi là lựa chọn tốt nhất.”
Vừa dứt lời, vẻ mặt của Mục Linh càng trở nên đáng thương hơn.
“Cô Mộ… ý của cô là… tôi không xứng sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play