“Vậy sao anh không nói sớm?!”
Thư Lan lập tức quay phắt sang nhìn anh, ánh mắt đầy cảnh giác và không mấy thân thiện.
Tang Bạch tính tình ôn hòa, đối mặt với ánh nhìn sắc bén ấy cũng không thấy có gì khó chịu, chỉ chậm rãi nói:
“Vì ở đây, anh có thứ này muốn đưa em xem.”
Thư Lan nhíu mày:
“Thứ gì mà không thể chụp ảnh gửi cho tôi?”
Vừa dứt lời, Tang Bạch đưa ngón tay thon dài đặt lên môi mình, nhẹ nhàng phát ra một tiếng “suỵt”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT