Khúc Tích Niên nuốt nước bọt.
Hắn cảm thấy mình thật sự không muốn “rực rỡ vĩ đại” đến mức đó.
“Vậy… vậy tôi có thể quay lại ăn nốt bữa cơm không?”
Thư Lan hừ nhẹ một tiếng, xoay người đi vào trong.
Khúc Tích Niên cũng rất tự giác đi theo phía sau.
Bữa cơm này ăn trong bầu không khí vô cùng kỳ lạ, chủ yếu là vì có một người hoàn toàn xa lạ đột ngột xen vào.
Ngay cả Thư Lan – người xưa nay vốn hay nói lần này cũng chẳng nói mấy câu, cả bữa ăn gần như chỉ có một mình Khúc Tích Niên lải nhải không ngừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT