“Mày cười cái gì?” Cố Nguyệt không khỏi khó chịu, trừng mắt nhìn cô, chị ta không hiểu dưới loại tình huống thế này, sao cô còn có thể thanh cao như vậy.
“Cố Nguyệt, lẽ nào chị không tò mò, vì sao tôi sống c.h.ế.t cũng không chịu gả cho Triệu Kiến Minh không?” Cố Nghiên không trả lời câu hỏi này, mà tiến thêm một bước, đôi môi đỏ mọng kề sát vào tai cô ta nhẹ nhàng nhả từng chữ một.
“Tại sao?” Cố Nguyệt tất nhiên tò mò, lập tức truy vấn.
Cố Nguyệt liếc mấy xã viên đang tò mò bọn họ thì thầm to nhỏ, cũng không lập tức trả lời ngay, mà ra hiệu chị ta đi theo cô.
“Cố Nghiên, cô rốt cục đang thừa nước đυ.c thả cái gì?” Vấn đề này đã sớm khiến Cố Nguyệt nghi ngờ, bây giờ cô ta phải hỏi cho ra nhẽ. Đợi đến khi hai người đến bên ven sông, Cố Nghiên mới mở miệng:”Bởi vì anh ta có vấn đề."
“Sao có thể thế được!” Cố Nguyệt theo bản năng phản bác: “Tuy anh ấy không cường tráng như Trình Kính Tùng, nhưng cô cũng không được vu oan cho anh ấy có vấn đề gì chứ."
Thế mà cũng bảo vệ đấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT