Chớp mắt đã qua hơn một tháng, trong khoảng thời gian này, Nhan Tịch Lam chỉ chuyên tâm nằm trên giường tĩnh dưỡng.
Thuốc thang và các loại bổ phẩm không ngừng đưa vào điện Hợp Hoan, đến nỗi khiến Tô Ngọc cau mày, không nhịn được mà lẩm bẩm than phiền, nói rằng Hoàng thượng chẳng hiểu dược lý, bồi bổ khí huyết phải từ từ, sao có thể ngày nào cũng uống, bữa nào cũng dùng? Sớm muộn gì cũng ăn đến hỏng người.
Lời của Tố Ngọc vốn là vô tâm, nhưng lại khiến lòng Nhan Tịch Lam như bị ai đè nặng, đột nhiên trầm xuống.
Có một đoạn ký ức cũ kỹ trong nàng, bỗng chốc bị những lời kia đánh thức.
Một nghi vấn mà trước nay nàng mãi không thể lý giải, vào giờ khắc ấy, tựa như nhờ lời dẫn dắt vô ý của Tô Ngọc mà dần dần sáng tỏ.
Về cái c.h.ế.t của Xung Nhi, trong lòng nàng bỗng sinh ra một suy đoán vô cùng đáng sợ.
Thế nhưng bây giờ, vẫn chưa phải lúc để điều tra rõ ràng. Dù trong lòng như có lửa đốt, nàng vẫn buộc bản thân phải nhẫn nhịn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT