Khương Hành không am hiểu địa lý của thế giới này, Ôn Kỳ lại không có bản đồ địa giới của vùng đất dưới chân núi. Tuy nhiên, trước kia lúc ở phủ Hạ Lan, nàng từng hỏi những gia nhân có kinh nghiệm đi lại nhiều, nên đại khái biết được nơi nào phù hợp để du ngoạn.
"Chúng ta có thể đi đường thủy, đến Tuân Châu chơi vài ngày trước. Nghe nói ở đó có rất nhiều đồ ăn ngon, cảnh sắc cũng không tệ, còn phồn hoa hơn cả Sùng Thành." Khương Hành chỉ vào tấm bản đồ tự vẽ bằng tay, hào hứng nói, "Sau khi chơi chán ở Tuân Châu, chúng ta sẽ quay về Sùng Thành ở lại vài ngày, rồi vòng qua đảo Lộc Đầu để ngắm biển..."
Nhìn những nét vẽ trừu tượng và đơn giản trên giấy, đáy mắt Ôn Kỳ hiện lên ý cười nhàn nhạt.
"Không cần phiền phức như vậy. Nàng muốn đi đâu, cứ truyền tống thẳng đến đó là được."
Khương Hành nghiêng đầu nhìn hắn. Có lẽ là vì ngày hôm đó chơi rất vui, nên hắn không còn mâu thuẫn khi xuống núi về Hạ Lan gia nữa.
"Có thể là có thể, nhưng ta muốn trải nghiệm cảm giác ngồi thuyền." Nàng nói, "Ta lớn chừng này rồi mà còn chưa được ngồi thuyền bao giờ..."
Trong giọng nói của nàng ẩn chứa sự mong đợi không hề che giấu. Ôn Kỳ hôn lên tóc nàng, thuận theo nói: "Vậy thì ngồi thuyền đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play