Theo hai bên sườn núi, hoa lam tử càng ngày càng thưa thớt, trúc xanh ngày càng nhiều, hai người dừng chân trước lầu trúc.
"Ngươi ở đây chờ một lát, ta vào đốt đèn."
Ôn Kỳ dặn dò Khương Hành trước, rồi lấy chìa khóa mở khóa đồng treo trên cửa, đẩy cửa bước vào.
Khương Hành yên lặng chờ ngoài cửa, lát sau, lầu trúc sáng lên ánh đèn màu da cam.
"Vào đi." Ôn Kỳ giơ giá nến gọi nàng, ánh đèn dầu chiếu sáng bày biện trong phòng, cũng chiếu rọi hắn như một bức họa.
Khương Hành lúc này mới cẩn thận bước vào.
Tuy rằng bên ngoài lầu trúc trông rất bình thường, nhưng bên trong lại được bố trí tương đối sạch sẽ, lịch sự tao nhã.
Khương Hành liếc mắt nhìn quanh, kệ sách, bàn, bình phong đầy đủ mọi thứ, góc còn đặt một giàn hoa. Trên giàn đan xen bày mấy chậu hoa cỏ thú vị, cành lá xanh biếc rủ xuống dài, trong phòng tràn ngập hương thơm nhàn nhạt, có lẽ chính là từ đó tỏa ra.
So với cái miếu đổ nát khắp nơi lọt gió kia, nơi này quả thực như chốn tiên cảnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT