Edit Ngọc Trúc
Úc Trưng nói: “Phải nghĩ cách để dân chúng vùng thượng du có cái ăn.”
Chu Triệu xuất thân từ tầng lớp dân chúng, nên khi suy nghĩ vấn đề cũng quen đứng từ góc độ ấy. Hắn thẳng thắn nói: “Bẩm điện hạ, từ xưa đến nay người ta đều nghĩ như vậy, nhưng nuôi heo không dễ.”
Úc Trưng đáp: “Không ăn được mỡ heo, thì nghĩ cách khác để tìm được món có dầu.”
Chu Triệu nói: “Đất đai bên ngoài hầu như đã được khai phá hết rồi. Trên núi, chỗ nào màu mỡ một chút đều đã được dùng trồng trọt, e rằng không còn chỗ trồng mè.”
Úc Trưng gật đầu: “Không trồng được mè cũng không sao. Hơn nữa hiện giờ cũng không phải mùa thích hợp để trồng mè.”
Hiện tại dân chúng còn chưa đủ ăn, mặc chẳng đủ ấm, việc quan trọng nhất là trồng được lương thực thiết yếu. Người bình thường thật sự chẳng mấy ai quan tâm đến chuyện trong cơm có chút dầu hay không đó là chuyện chỉ nghĩ đến khi đã ăn no.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT