Vương Hi vẫn còn ngơ ngác, chưa thể hoàn toàn tỉnh táo lại.
Cậu ta nhìn Sở Linh Diễm như cầu cứu, muốn nói lại thôi, cả người như đang ở trên mây.
Sở Linh Diễm lại như thể đọc được suy nghĩ của cậu ta, dùng giọng điệu trấn an nói: “Yên tâm đi, người nhà cậu mấy năm nay đúng là chưa từng từ bỏ việc tìm kiếm cậu, họ là những người sẽ không bao giờ làm tổn thương cậu trên thế giới này, cậu chỉ cần chờ họ đến tìm cậu, đưa cậu về nhà là được.”
Vương Hi giật mình, cả người như đang ở trong mộng, không thể tin vào tất cả những gì vừa xảy ra.
“Nhưng mà…” Vương Hi khẽ cúi đầu, nói: “Tôi, tôi có lẽ, không tốt đẹp như họ tưởng tượng.”
Đúng như lời Sở Linh Diễm nói, có lẽ người nhà của cậu ta thật sự không giàu thì cũng sang. Nếu từ nhỏ đã sống trong một gia đình như vậy, cậu ta chắc chắn sẽ là một người ưu tú và hoàn mỹ hơn.
Nhưng cậu ta của hiện tại, lại là một cậu trai nghèo chưa tốt nghiệp cấp hai, từ nhỏ sống ở nông thôn, người đầy vẻ quê mùa. Một gia đình như vậy, liệu có thật lòng chấp nhận cậu ta không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play