Lúa linh tuy rằng sau khi trưởng thành trông hoàn toàn khác với lúa gạo bình thường, nhưng lúc còn ở trạng thái mầm non thì lại gần như không có gì khác biệt về ngoại hình.
Lương Thông này lại có thể coi lúa linh như cỏ dại, cũng không còn ai sánh bằng.
Có điều chuyện này cũng bình thường, thành phố bê tông cốt thép đã làm cho rất nhiều người không còn nhận ra được những loại hoa màu phong phú của đất đai.
Lương Nguyệt không nhịn được mà giật giật khóe miệng, cảm thấy có chút mất mặt.
Lương Nguyệt thấp giọng nói: “Đây là lúa.”
Lương Thông gãi gãi đầu, nói: “Lúa? Là một loại hoa cỏ mới sao?”
Lương Nguyệt: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT