Triệu Minh Thâm mặt mang tươi cười đi vào văn phòng của Tạ Ẩn Lâu.
Anh ta vừa vào cửa liền không nhịn được mà phàn nàn: “Nhân viên công ty các cậu, sao hôm nay cảm giác ai cũng kỳ kỳ quái quái vậy.”
Tạ Ẩn Lâu liếc anh ta một cái, nói: “Kỳ quái chỗ nào?”
Triệu Minh Thâm ngẫm nghĩ, có chút không hiểu, nói: “Từ lúc tôi vừa bước vào cổng lớn công ty của cậu, đã luôn cảm giác có người xung quanh cố ý vô tình nhìn tôi. Nếu có ai không cẩn thận chạm mắt với tôi, bọn họ liền đều nở những nụ cười kỳ quái, làm cho trong lòng tôi cứ thấy bất an.”
Trước đây mỗi lần Triệu Minh Thâm đến, mọi người đều chào hỏi anh ta, nhưng không đến mức cười một cách —— quỷ dị như vậy.
Tạ Ẩn Lâu bình tĩnh nói: “Có thể là vì cảm thấy cậu đẹp trai.”
Triệu Minh Thâm hiểu ra, gật đầu nói: “Điều này cũng đúng, tôi cũng cảm thấy dạo này mình đẹp trai ra nhiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT