Trong phòng, hương thơm dịu nhẹ vấn vít, ánh nến trong lồng đèn lụa chập chờn, lúc sáng lúc mờ, như sắp tắt mà vẫn kiên trì cháy.
Tạ Anh quay lưng về phía Chu Tuyên, khoảng cách giữa hai người chỉ như sợi tơ mong manh, là tư thế thân mật nhất. Nàng mệt mỏi vô cùng, gối đầu lên cánh tay Chu Tuyên, hai chân co lại, tấm lưng mảnh mai lấm tấm mồ hôi, trơn mịn như ngọc. Một bàn tay đặt trên eo nàng, lòng bàn tay ấm áp, chậm rãi xoa nhẹ lên chiếc bụng nhỏ mềm mại của nàng.
Chu Tuyên ôm nàng, ánh mắt lướt qua chiếc bàn nhỏ ngoài rèm, nơi đặt một chiếc bát rỗng. Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng chốc đã đến cuối năm, mà thư tín, cũng chỉ còn lại hai phong cuối cùng.
Địa long cháy rực, chẳng mấy chốc Tạ Anh đã cảm thấy nóng bức khó chịu. Nàng buông chiếc khăn thêu dở, đứng dậy đẩy song cửa. Cửa vừa mở, nàng không khỏi kinh ngạc thốt lên.
Bầu trời đầy tuyết rơi, như lông ngỗng trắng muốt lả lướt bay xuống. Ánh đèn hành lang lung linh, tựa hồ tiên cảnh. Nàng ngẩng đầu, theo bản năng đưa tay đón lấy, những bông tuyết chạm vào đầu ngón tay liền tan chảy.
Nàng khoác thêm áo choàng dày, đội mũ trùm, bước ra ngoài. Đã lâu không thấy tuyết, hôm nay lại bất ngờ rơi vào nửa đêm.
Nàng một mình bước đi, dọc theo con đường dài hun hút, chiếc đèn lồng trong tay khẽ đung đưa theo gió. Tuyết rơi trực diện, bám vào y phục, vào khuôn mặt nàng, nhưng nàng chẳng cảm thấy lạnh, ngược lại thấy tự tại, thong dong, như thể đang nhàn tản dạo chơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play