Thẩm Khê cầm lấy viên đá quý, phát hiện đó là một viên ngọc bồ câu huyết hồng, chất ngọc cực kỳ trong sáng.
Nếu không phải bây giờ đang là thời mạt thế, ai ai cũng đang vật lộn vì miếng ăn, thì thứ này chắc chắn không đến mức không ai thèm lấy.
Nếu là trước kia, chỉ một mẩu nhỏ thế này cũng phải có giá cả vạn tệ.
Dù biết nhà họ Tôn có tiền, nhưng thấy Tôn Tình lấy viên ngọc quý như thế này ra chỉ để đổi lấy vài giờ sạc điện, Thẩm Khê vẫn không nhịn được mà hỏi một câu: “Điện thoại em lại hết pin à? Sao dùng nhanh vậy? Em liên lạc được với ba mẹ chưa?”
Nhắc đến ba mẹ, sắc mặt Tôn Tình liền trở nên ảm đạm, cô ấy lắc đầu: “Chưa ạ, điện thoại không có tín hiệu, chắc trạm phát sóng bên mình vẫn chưa được sửa xong.”
Nói xong, cô ấy không trả lời hai câu hỏi còn lại của Thẩm Khê mà vẫn kiên trì hỏi: “Chị Khê Khê, cái mặt dây chuyền này có thể đổi để sạc điện được không ạ?”
“Được thì được thôi. Nhưng ba mẹ em có biết không đấy? Nhỡ mẹ em quay về mà thấy em mang hết của cải trong nhà ra đổi thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play