“Ý con là bọn họ sẽ tới đòi đất à?” Ông cụ Cố hỏi.
Từ sau vụ ầm ĩ của làng Nghênh Thủy lần trước, Thẩm Kiến Nghĩa cảm thấy như bị tát thẳng vào mặt, tình cảm đã bị tổn thương nặng nề.
Cho nên bây giờ hễ có chuyện gì liên quan tới bên đó, ông cũng không mấy khi bày tỏ ý kiến.
Nhưng lần này nghe thông gia hỏi vậy, ông cũng không có ý định đánh trống lảng mà chỉ im lặng nhìn con gái với ánh mắt đầy nghi vấn.
Thẩm Tông lại thấy chuyện này đã quá rõ ràng rồi, chẳng có gì đáng để nghi ngờ cả.
Cô nhíu mày, nghi hoặc hỏi ngược lại: “Chắc chắn là vậy rồi chứ còn gì nữa! Ba mẹ nghĩ là sẽ không có chuyện đó đâu à?
Trước kia ai cũng ăn cứu trợ, mà lúc đó Vương Lương Tài đi một chuyến từ đó về còn nói mấy người trong làng bị thương. Hồi đó chắc chắn chẳng có ai còn tâm trí mà nhớ tới chuyện đất đai. Nhưng giờ chính phủ đã khuyến khích trồng trọt rồi, ai mà lại còn chê đất nhiều?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT