Ông lang – một người không dùng đến công nghệ y học hiện đại, đã sống tới tám mươi mà nhìn như sáu mươi, chỉ riêng khoản “trẻ lâu không nhân tạo” thôi cũng đủ chứng minh: ông rất rành đạo dưỡng sinh. Ông dùng kim châm cứu, kê toa thuốc, cho Hứa Tinh Kiều uống và bôi thuốc. Vậy mà chỉ qua một đêm, sáng hôm sau Hứa Tinh Kiều tỉnh dậy, đã cảm thấy cơ thể mình khác hẳn. Cơn đau âm ỉ trong người đã giảm phân nửa, đau ngoài da hay đau sâu bên trong giờ cũng khó mà phân biệt được.
Nghe Hứa Tinh Kiều bảo mình đỡ đau nhiều, Lâm Nhất Bắc cuối cùng cũng nhẹ cả người, thở ra một hơi dài như trút gánh nặng.
Với cậu, tài sản bạc tỷ không bằng Hứa Tinh Kiều khoẻ mạnh. Nếu tài sản mất hết thì mình còn làm lại được. Mà nếu chẳng thể làm lại, thì hai người trồng rau nuôi gà cũng không sao, miễn là còn có nhau.
Đời người sống một lần, tỉnh táo nhất là khi nhận ra mình thực sự coi trọng điều gì, mong muốn điều gì nhất.
Ông lang lại kiểm tra thương thế cho Hứa Tinh Kiều, sau đó châm cứu thêm lần nữa. Lúc châm, Hứa Tinh Kiều cảm thấy như có luồng hơi ấm chạy khắp lưng, khắp người nhẹ bẫng như bay. Sau khi châm xong, ông lang đưa thuốc bôi và toa thuốc cho Lâm Nhất Bắc, dặn kỹ càng:
“Lúc uống thuốc thì tránh mấy món dầu mỡ cay nóng. Ăn thanh đạm chút, như lòng trắng trứng hấp, sẽ giúp hồi phục nhanh hơn. Quan trọng nhất – ngàn lần nhớ kỹ – là tuyệt đối không được ngủ chung!
Thuốc này mà dùng xong mà còn lộn xộn thì… tinh khí tiêu tán, thời gian lâm trận không kéo dài được. Hay còn gọi là... 'một phút huy hoàng rồi chớp tắt' đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play