Trương Nhược Bình rút điếu thuốc, đưa cho Hứa Tinh Kiều một điếu. Hứa Tinh Kiều nhận lấy, rồi đứng yên bên ghế sofa, nhìn xuống hai người đang quỳ dưới sàn. Một nam, một nữ. Trông thảm thương khỏi nói, nước mũi nước mắt ròng ròng, khóc run cả người.
Trương Nhược Bình nói với Hứa Tinh Kiều:
“Chưa kịp chống đỡ đã khai hết. Có ghi âm, có quay phim.”
Hứa Tinh Kiều: “Khai cái gì?”
Anh ngồi xuống ghế sofa, mắt vẫn không rời khỏi hai người kia. Hai người nhìn như mới chui ra từ bãi rác.
Bị Hứa Tinh Kiều nhìn, hai người càng run cầm cập. Nhất là lúc thấy phía sau anh còn có hai người khác theo vào, sợ tới mức cứ tưởng mình sắp bị chặt ra làm mấy khúc rồi nhét vào vali.
Hai người này vốn do Đường Chiếu sắp xếp cho trốn ở nơi khác lâu rồi, vốn là dạng chơi bời lêu lổng, quen tự do. Trốn hoài cũng chán, không chịu nổi cô đơn, rốt cuộc lại mò về quán bar tiêu khiển. Ai ngờ bị Trương Nhược Bình bắt đúng lúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT