Hứa Tinh Kiều nghe xong, mặt vẫn tươi cười như thường, anh quay sang Văn Lạc Châu nói:
“Văn tổng thấy sao?”
Văn Lạc Châu cười mà như không, cảm giác câu nói của Hứa Tinh Kiều có vấn đề, kiểu như đang nói kháy, làm như nhìn thấu được suy nghĩ thật của anh ta vậy.
Vừa định lên tiếng thì Hứa Tinh Kiều đã nhanh miệng nói trước:
“Ha ha ha, nãy giờ đúng là bị bất ngờ nên giật cả mình, tôi thật ra cũng hơi mất bình tĩnh. Cậu là người bao nhiêu năm nay không giận ai, mà vừa bốc hỏa cái là mất kiểm soát liền, cậu xem có phải giống như mấy người tốt tính mà gặp chuyện căng cái là không kiềm chế được không?”
Rồi Hứa Tinh Kiều tiếp tục:
“Cơ mà may quá, mọi chuyện qua rồi, hóa nguy thành an. Nãy còn phải cảm ơn ngài Văn đã đứng ra bênh vực, sau này cùng làm việc chung, chắc vẫn phải nhờ anh chỉ dạy nhiều. Anh thấy chỗ nào tôi làm chưa tốt, cứ thẳng tay góp ý. Có người như anh làm đèn pha soi đường phía trước, tôi mới dám yên tâm ngồi cái chức tổng giám đốc rớt từ trên trời xuống này đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play