2

Trên xe, tôi dùng điện thoại gửi cho Giang Trì một câu: [Chúng ta chia tay đi.]

Sau đó, chặn hết mọi phương thức liên lạc của anh.

Làm xong những việc này, tôi cảm thấy như bị rút cạn hết sức lực.

Lục Tử Thừa hỏi tôi: “Sao thế, tình cảm của hai người không phải vẫn luôn rất tốt sao.”

Tôi cố nén cơn muốn khóc, không biết giải thích thế nào, chỉ cười khổ một tiếng: “Không có gì, chỉ là đột nhiên không thích anh ấy nữa thôi.”

“Tại sao, chỉ vì trò chơi này sao?”

“Ừm, chỉ vì trò chơi này.”

Lục Tử Thừa ngẩn người, khuyên tôi: “Em nỡ sao? Không phải em đã theo đuổi anh ấy hai năm sao, nói buông là buông được à?”

Tôi nắm chặt điện thoại.

Đúng vậy, đó là Giang Trì, là người tôi đã mất hai năm mới “ngủ” được.

Anh là học bá khoa Toán trường Thanh Đại, là hot boy mà người qua đường tùy tiện chụp trộm một tấm ảnh đăng lên mạng cũng có thể đạt lượng xem trăm triệu.

Còn là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Giang thị, tiền đồ vô lượng.

Ấy vậy mà trong chuyện tình cảm, lại kiềm chế lễ phép.

Tối qua chúng tôi mới lần đầu lăn giường cùng nhau.

Tôi vừa hôn anh, vừa tranh thủ sờ cơ bụng anh.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play