Lê Hoan bị hắn ôm vào lòng, hơi thở vẫn nhàn nhạt như băng tuyết, hương khí quen thuộc ấy lại khiến nàng chán ghét, cười lạnh:
“Hoa Ly, nhìn khuôn mặt này của ta mà ngươi còn ôm nổi, quả là khó cho ngươi rồi.”
Hắn có thể vì giang sơn mà bày mưu tính kế, nhưng lại lợi dụng nàng, phế đi đôi chân, hủy dung mạo rồi nhốt nàng lại.
Với hắn, nàng chỉ còn lại căm hận.
Hoa Ly cúi đầu nhìn gương mặt đầy vết thương của nàng, ánh mắt dịu nhẹ như nước, lại cảm thấy so với dung mạo yêu mị khuynh thành khi xưa, giờ đây trông còn thuận mắt hơn. Đúng lúc ấy, hắn nghe thấy giọng nàng lạnh buốt vang lên:
“Còn nữa, ta từng sủng hạnh không biết bao nhiêu nam nhân, thiếu ngươi cũng chẳng sao, đừng nói như thể ta si mê ngươi lắm vậy. Những lời phong tình lúc trên giường chẳng qua là bản năng, đổi một người khác cũng thế thôi. Cũng sẽ quấn lấy hắn, nài nỉ hắn đừng rời đi…”
Lời chưa dứt, môi nàng đã bị một cảm giác ấm nóng mềm mại chặn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT