Thấy Lê Hoan – con ngốc ngây thơ kia chẳng thèm để ý gì đến mình, Đường Uyển không mời mà tự ngồi xuống bên cạnh nàng, chậm rãi cong môi cười: “Tỷ tỷ thật biết tu tâm dưỡng tính đấy, xem ra không định tìm cái chết nữa rồi?”
Trong mắt ả, nguyên chủ là kẻ ngu ngốc đến mức không thể cứu vớt, không biết nhìn thời cuộc. Được tân đế ân sủng là vinh hạnh biết bao, vậy mà lại vì con chó chết hoàng đế Tống Kế mà giữ tiết hạnh, thậm chí tìm đến cái chết.
“Vì sao phải chết? Người đáng bị trừng phạt, lẽ ra không phải là ta.” Đáy mắt Lê Hoan lóe lên tia lạnh lẽo, tựa như oán hận Ân Thừa thấu xương.
Hệ thống không nói rõ ai là nam chính, nhưng thông tin truyền đến chỉ có hai người đàn ông.
Một là tân đế Ân Thừa, người còn lại là hoàng đế đã chết Tống Kế.
Khả năng lớn là Ân Thừa, trừ phi Tống Kế chưa chết, nhưng xác suất ấy cực kỳ nhỏ.
Nếu để Lê Hoan tự chọn, nàng đương nhiên sẽ chọn Tống Kế – người đến phút cuối còn lo lắng cho sự an nguy của mình – chứ không phải con thú hoang đã từng cưỡng đoạt nàng trước mặt bá quan văn võ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT