Nào ngờ Giang Trạm hoàn toàn không thèm để ý đến bà ta, lười tranh cãi với một bà già đang trong thời kỳ mãn kinh vì cảm thấy mất mặt, hắn thẳng tay kéo Lê Hoan rời khỏi lớp học của giáo viên chủ nhiệm, không buồn chào lấy một câu.
“Giờ tôi sẽ lập tức nộp đơn kiến nghị nhà trường đuổi học loại học sinh vô lễ, không biết tôn trọng giáo viên như em, Giang Trạm, đừng mơ còn được ở lại trường này...”
Giọng nói chói tai của giáo viên chủ nhiệm dần dần xa dần, cả thế giới như rơi vào yên tĩnh.
Trên sân thể dục, Lê Hoan giãy khỏi tay hắn, ngẩng đầu bình tĩnh: “Đừng vì tôi mà bị liên lụy, Giang Trạm.”
Dù sao lời giáo viên chủ nhiệm nói không phải để dọa, đã nói là sẽ làm. Cô không cảm thấy áy náy khi liên lụy hắn, mà là vì hắn là mục tiêu công lược của cô, cô không thể làm vậy.
Giang Trạm khó chịu châm một điếu thuốc, đứng giữa sân thể dục không một bóng người mà hút, cũng đồng thời phá bỏ lời hứa từng nói với cô, nhưng giờ hắn cũng rất hoang mang.
Hôm đó hắn tận mắt nhìn thấy Tô Trân ăn trái cây đó, nếu quả đó đúng là Lê Hoan đưa thì hắn không còn gì để nói. Nhưng nếu không phải, hôm đó chỉ có hắn và Tô Trân ở đó, không phải hắn làm, chẳng lẽ là Tô Trinh tự hạ độc mình?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play