Sợ ngã là bản năng của con người.
Vì vậy Lê Hoan cũng không phải ngoại lệ, cô không giỏi giữ thăng bằng, nhưng không phải là ngã xuống đất—mà thường xuyên ngã vào người Giang Trạm.
Chắc hẳn Giang Trạm cũng bắt đầu thấy phiền vì cô cứ ngã vào người hắn rồi.
Nhưng lạ thay, hắn không nói gì, chỉ có điều đôi khi bàn tay chạm vào eo cô khiến cô hơi nhột.
Lê Hoan coi như là cậu đang đỡ mình, nên cũng không để tâm nhiều: “Tôi… hình như biết trượt được chút chút rồi?”
Vì nhìn Giang Trạm trượt, cô mơ hồ hiểu được cách giữ thăng bằng, nên trượt cũng đỡ hơn.
“Vậy thử trượt ngược lại nhé?” – Giang Trạm như thể không chịu được việc cô không bị ngã, liếm môi khẽ cười khẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT