Khi Giang Trạm biết vì chuyện này mà Lê Hoan buộc phải từ chức, sắc mặt hắn trở nên u ám, ánh mắt sắc lạnh lướt qua mọi người xung quanh, trầm thấp hỏi: “Là ai đi mách lẻo?”
Mọi người nhìn nhau ngơ ngác, hiển nhiên không ai dám thừa nhận mình là người đi báo với quản lý rằng Lê Hoan va phải Tô Trân.
Nhưng Giang Trạm không phải kẻ ngu. Khả năng lớn nhất — chính là Tô Trân. Vì cô ta vừa ra ngoài một lúc, hơn nữa, ngoài cô ta ra thì còn ai vì chuyện nhỏ nhặt như thế mà đi mách với quản lý chứ? Anh em của hắn hắn đều hiểu rõ tính cách, tuyệt đối không có chuyện hèn hạ đi méc tội con gái như vậy.
Vì thế, ánh mắt Giang Trạm chuyển hướng về phía Tô Trân. Tuy sắc mặt hắn đã dịu đi đôi chút, nhưng đường nét gương mặt vẫn căng chặt, lạnh lẽo.
“Giang Trạm… Anh nghĩ là em?” Tô Trân không cần hắn mở miệng cũng hiểu được hắn đang nghĩ gì. Trong mắt thoáng ửng đỏ, cô ta cắn môi, cố chấp nhìn hắn, trong lòng đau đớn vì bị nghi ngờ.
Hắn bênh vực Lê Hoan thì thôi đi, vậy mà còn nghi ngờ cô ta cố tình đuổi Lê Hoan, phá công việc của người ta.
“Trong mắt anh, em là loại con gái độc ác như vậy sao?” Tô Trân nghèn nghẹn giọng hỏi hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT