Trên cánh tay Lê Hoan bị Tuyết Lê đánh đến mức có mấy vết xước, tóc cũng bị giật rụng không ít, đau đến mức mặt cô trắng bệch, nhưng thậm chí lông mày cũng không nhíu lấy một cái.
Chính vì vậy, ánh mắt Giang Trạm nhìn càng thêm lạnh lẽo và dữ tợn. Nếu Tuyết Lê không phải con gái, thì hắn đã sớm dùng nắm đấm giải quyết rồi.
Còn Tuyết Lê thì bị tay hắn bóp đến mức gần như sắp gãy, vừa khóc vừa cầu xin tha: “Giang Trạm, thả ra đi, đau quá… cậu làm tôi đau rồi!”
Thậm chí có thể nghe thấy tiếng xương tay của Tuyết Lê kêu răng rắc, mặt cô ả cũng méo mó vì đau, đủ thấy cơn đau khủng khiếp cỡ nào.
Tô Trân khẽ chớp mắt, trong lòng bỗng co thắt lại. Hắn đang đứng ra vì Lê Hoan sao?
Thấy hắn không có ý định buông tay, Tô Trân đành bước lên phía trước, giọng khàn khàn nhẹ nhàng:
“Giang Trạm, Tuyết Lê sai vì đã đánh người, tôi thay cô ấy xin lỗi cậu… cậu có thể buông tay trước được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play