“Lén nhìn xong rồi chạy?” Giang Trạm kéo tay cô lại, giọng điệu ngang tàng đầy khí thế.
Câu này có nghĩa là — khi nãy lúc Tô Trân tỏ tình với hắn, hắn đã thấy Lê Hoan quay người rời đi.
Lê Hoan hơi giật tay ra theo bản năng, thấy hắn không chịu buông thì chỉ thản nhiên nói:
“Tôi… không cố ý nghe thấy.”
“Thế em đi bộ một mình ra đây ngắm đèn trời?”
Giang Trạm bật cười khàn khàn, giọng trầm khô, rõ ràng không tin lời cô.
Cả con đường này toàn đèn trời, hắn biết cô cũng rõ là hắn và Tô Trân đang ở đây. Cô còn cố tình đi tới… lại bảo không vì hắn?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT