Giang Trạm liếc lạnh một cái vào bàn tay nhỏ của Tô Trân, mặt không cảm xúc. Cô ta bị ánh mắt đó dọa đến mức vội vã buông tay ra, hắn mới quay người sải bước rời khỏi lớp học.
Tô Trân đứng đó, sắc mặt tái nhợt, dường như bị vẻ mặt lạnh lùng và dữ dằn của hắn dọa sợ. Nhưng sâu trong đáy lòng, lại mơ hồ nhói lên một tia đau đớn. Cô ta rõ ràng đâu có làm gì sai… sao hắn lại đối xử với cô ta như vậy?
Khi quay lại chỗ ngồi, Thẩm Thời Cẩn đá cho Hứa Kỳ Đàm một cái: “Bảo mày đừng lắm lời, làm Trạm ca tức giận bỏ đi luôn rồi! Đến cả Tiểu Tô Trân cũng bị dọa cho sợ. Mẹ nó, mày có phải đầu đất không đấy?”
Hứa Kỳ Đàm mặt mũi tối sầm, tức tối nói:
“Má nó chứ! Có liên quan gì đến tao đâu? Tao đâu biết Trạm ca hôm nay tâm trạng không tốt! Mà anh ấy cũng vừa mới nổi giận với người ta đấy thôi, được chưa?”
"Cút! Mày đáng đời." — Thẩm Thời Cẩn cà khịa, cố gắng làm dịu bầu không khí.
Tô Trân nghe vậy, cố gắng mỉm cười:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT