Từ lời nói của cô ta, Tiêu Cầm nghe ra được chút ý mỉa mai nhắm vào Lê Hoan, gương mặt cô ấy lập tức sầm xuống: “Ý cậu là gì, đang nói Lê Hoan gian lận thi cử à?”
“Có hay không thì cậu nên hỏi cô ta ấy. Làm rồi không dám nhận, một học sinh đội sổ mà thi môn nào cũng được điểm tuyệt đối, có đầu óc thì cũng nên tự biết giới hạn của bản thân đi, ai mà tin nổi? Tôi ghét nhất là loại người gian lận trong thi cử, đó là giẫm đạp lên nỗ lực của người khác!” — Tiết Lê đầy căm phẫn nhìn chằm chằm Lê Hoan, mắng cô ngay trước mặt.
“Cậu… dựa vào đâu mà nói Lê Hoan gian lận? Cậu thấy tận mắt à?” — Tiêu Cầm tức đến run người, càng tức hơn khi bên cạnh, Lê Hoan vẫn bình tĩnh, chẳng có chút phản ứng nào. Cô ấy tin Lê Hoan không phải loại người như thế.
“Tôi đương nhiên là thấy. Cậu còn tin cô ta có thể được điểm tuyệt đối chắc? Cô chủ nhiệm còn lấy bài thi của cô ta làm đáp án mẫu cơ mà. Trường cũng đã hủy điểm rồi, còn sắp thông báo trước toàn trường và trừ điểm hạnh kiểm nữa kìa!” — Tuyết Lê nói với vẻ đắc ý, như thể sắp được xem trò hay.
“Đủ rồi! Hai người im đi!” — Tô Trân lên tiếng can, không ngờ chuyện trong cùng một ký túc xá lại có thể ầm ĩ đến vậy. Như này thì sau này sống với nhau sao nổi? Cô ta cũng không ngờ… Lê Hoan thật sự lại làm ra chuyện đáng xấu hổ như thế.
Cô ấy… không giống kiểu người sẽ làm chuyện như vậy.
Tuyết Lê khoác tay Tô Trân, giọng đầy khích bác:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play