Dù đi đến đâu, Giang Trạm cũng luôn cực kỳ được chào đón, ai cũng tranh nhau ngồi cạnh hắn. Ngay cả chỗ bên cạnh Tô Trân cũng được để trống cho hắn, nhưng cuối cùng hắn vẫn chọn ngồi với nhóm Thẩm Thời Cẩn.
Chẳng bao lâu sau, đến lượt nhân vật chính của buổi tiệc lên hát. Tô Trân chọn một bài rất hợp với khí chất của cô ta — “Chầm chậm thích anh”.
“Vãi đạn, Tiểu Tô Trắn hát hay vãi chưởng, giọng vừa mềm vừa ngọt, nghe mà tim muốn rớt ra ngoài luôn!” — Hứa Kỳ Đàm uống một ngụm rượu, nhướng mày cảm thán.
“Không thấy cậu ấy đang hát cho ai à, tim mày ngứa cái gì?” — Thẩm Thời Cẩn cố tình phản bác, cười như không cười.
“Ai cơ?” — Hứa Kỳ Đàm ngơ ngác.
“Còn ai vào đây nữa, tất nhiên là Trạm ca chứ ai. Đồ ngốc.” — Thẩm Thời Cẩn liếc mắt đầy khinh bỉ. Cô bé kia rõ ràng đang thẹn thùng, thỉnh thoảng chỉ dám lén nhìn Giang Trạm mấy lần.
Mà lời bài hát ấy… Chầm chậm thích anh, không biết còn tưởng cậu ấy đang thầm yêu Giang Trạm thật đấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT