Đám thanh niên kia sau trận bị đánh nhừ tử thì cũng ngoan ngoãn, cuối cùng không báo cảnh sát mà đồng ý hòa giải, bồi thường một phần rồi rút lui.
Phần còn lại ban đầu quản lý định trừ vào tiền lương của Tô Trân, nhưng cô ta vốn chỉ là sinh viên làm thêm tạm thời, tiền công chẳng đáng bao nhiêu, chưa đủ bù còn phải bù lỗ. Cô ta đi làm thêm là vì gia cảnh khó khăn, làm gì có tiền mà đền.
Quản lý liền đề nghị cô ta tiếp tục làm thêm để trừ nợ. Nhưng sau chuyện tối nay, Tô Trân thật sự không dám ở lại nơi này nữa. Trong lúc đang giằng co, quản lý bất ngờ bảo cô ta không cần đền tiền nữa.
Sau khi hỏi đi hỏi lại, mới biết là chàng trai vừa rồi đã thay cô ta trả tiền bồi thường.
Tô Trân tuy có phần sợ hãi kiểu con trai hay đánh nhau như vậy, nhưng hắn giúp cô ta đến mức đó, nếu không tự mình đến cảm ơn thì chính cô ta cũng cảm thấy áy náy.
Cô ta phải lấy hết dũng khí mới dám bước tới, nhưng khi đến gần chỉ dám đứng cách hắn nửa mét, cúi đầu lắp bắp: “Cảm… cảm ơn cậu. Cậu… tên gì vậy? Sau này tôi… tôi sẽ tiết kiệm trả lại cho cậu.”
Cô ta chỉ thấy hắn chẳng thèm nhìn mình, lướt qua vai cô ta mà đi: “Không cần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT