Nghe xong, Dung Tầm chẳng mấy bận tâm đến những lời mà Phó tổng Tô nói lúc rời đi, chỉ khẽ cúi đầu cười nhạt: “Cô tưởng tượng phong phú quá rồi đấy, Lê Hoan.”
“Tôi nhớ là mình không cầm nhầm tài liệu.” Lê Hoan lạnh lùng nhìn chằm chằm anh. Người đàn ông này thật khiến người ta không đoán nổi.
Đúng như lời đồn, Dung Tầm quả thực là kiểu đàn ông lịch thiệp nho nhã, nhưng cũng có tin đồn rằng anh có bạn giường cố định, không thiếu phụ nữ, với năng lực của mình thì hoàn toàn có thể tự mở một công ty riêng, cần gì phải ở lại tập đoàn làm một quản lý nhỏ?
“Em không cầm nhầm.” Dung Tầm ngước mắt nhìn cô, giọng nói ôn hòa, ánh mắt khẽ dừng lại trên môi cô: “Tôi chỉ muốn nói chuyện riêng với em nên viện cớ thôi. Bằng không, chẳng phải em lại tránh tôi sao?”
Lê Hoan không đáp. Sáng nay cô tránh ánh mắt của anh, chỉ là không muốn để người khác trong công ty hiểu nhầm mối quan hệ giữa hai người. Nếu thật sự bị ép tới mức không chịu nổi, cô sẽ trực tiếp tới gặp Lịch Dạ Thính, xin nghỉ việc, không làm thư ký của Dung Tầm nữa.
Thấy cô im lặng, Dung Tầm nhếch môi cười nhàn nhạt: “Sao không nói gì? Lẽ nào vì chuyện tối qua mà em thật sự muốn tránh mặt tôi từ nay về sau?”
“Cảm ơn vì tối qua anh đã đưa tôi về.” Lê Hoan khách sáo nói một câu, không thêm gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT