Lịch Dạ Thính theo bản năng muốn đẩy Lê Hoan ra, nhưng ngay khi chạm vào làn da trắng nõn nóng rực của cô, hắn khựng lại, trầm giọng cười lạnh: “Lê Hoan, cô thật sự không biết xấu hổ sao?”
Vừa đụng vào là hắn đã nhận ra cô đang sốt cao, cả người nóng như lò lửa mà vẫn không chịu yên phận. Nếu là thư ký Dương hôn đó trong văn phòng nhào vào lòng hắn, hắn đã sớm hất ra ngoài, để cô ta sốt chết cho xong.
Lê Hoan còn chưa kịp phản bác câu "đừng tự luyến", thì ngay giây tiếp theo đã bị hắn bế bổng, thô bạo ném lên giường.
Cổ tay cô bị hắn túm chặt, một cơn đau nhói đâm vào da thịt, Lê Hoan nhíu mày: “Cậu chắc là cắm đúng chỗ chưa đấy?”
Huống hồ, cô vốn đã sợ mấy thứ như kim tiêm, cực kỳ ghét cái cảm giác vật nhọn xuyên qua da thịt.
“Cô còn muốn tôi rút ra rồi cắm lại lần nữa không?” Lịch Dạ Thính nói xong, cả hai người bỗng chốc im bặt.
Không khí có phần kỳ dị. Lê Hoan cụp mắt nhìn kim truyền đã cắm đúng vào tĩnh mạch, mới lười biếng nói: “Tôi còn tưởng cậu sẽ chọc mấy lần để hành hạ tôi thêm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play