Nụ cười trên môi Dung Tầm dần thu lại, nhưng anh vẫn không có ý định giao Lê Hoan ra. Cuối cùng, anh bình tĩnh nói: “Cô ấy không có quyến rũ tôi. Khi nãy tôi chỉ đang giúp cô ấy tháo dây an toàn thôi, Lịch tổng đừng hiểu lầm.”
Không phải anh không dám thừa nhận mình có tình ý với Lê Hoan, mà là lúc này chưa phải thời điểm thích hợp, nếu thừa nhận chỉ khiến cô gặp rắc rối.
Mà Lịch Dạ Thính cũng không vạch trần suy nghĩ của anh, chỉ đứng từ trên cao nhìn xuống, liếc qua Lê Hoan đang ngoan ngoãn cuộn tròn trong lòng Dung Tầm: “Lại đây.”
Giọng hắn khiến Lê Hoan như có bản năng mà tỉnh táo lại một chút. Cô khẽ nghiêng người, muốn thoát khỏi vòng tay của Dung Tầm —
Lịch Dạ Thính không biểu cảm đưa tay ôm lấy cô, mắt nhìn cảnh cô vô thức vòng tay qua cổ hắn, nhếch môi lạnh lùng: “Cảm ơn Dung tổng đã đưa mẹ kế tôi về tận nhà.”
Nhìn người đẹp vừa mới nằm trong lòng mình giờ lại được người đàn ông kia ôm đi, Dung Tầm chẳng hề tức giận mà chỉ mỉm cười, đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc. Nhưng nghĩ kỹ thì cũng chưa chắc đã là chuyện xấu với anh.
---

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play