Thấy sư tôn trăm năm khó gặp một lần ra khỏi hoàng cung, đám người Thái tử liền thấp thỏm không yên, không ngờ mới ra ngoài tác oai một chút đã bị bắt quả tang.
Thái tử nghĩ bụng, chắc sư tôn chưa thấy hết tình hình vừa rồi, liền chau mày, giở trò kẻ xấu tố trước: “Bẩm sư tôn, người này đoạt mất vạn niên vạn linh xà của đồ nhi, đồ nhi chẳng qua chỉ muốn cho hắn một bài học nho nhỏ mà thôi!”
Nào ngờ, Bạch Đàn ngay cả một ánh mắt cũng không ban cho y, không biết có nghe hay không, chỉ thấy hắn chậm rãi bước đến trước mặt Lê Hoan, đôi phượng mâu sâu thẳm nhìn nàng, giọng nhàn nhạt: “Cùng ta trở về, được không?”
Lời vừa dứt, mọi người đều sửng sốt đến ngẩn người. Sư tôn chưa từng ôn hòa với ai như vậy ngoài công chúa của nước Huyền Tồn, chẳng lẽ bọn họ vừa rồi đã đắc tội với người mà sư tôn coi trọng?
Chết tiệt, nữ giả nam trang lại bị nhìn thấu chỉ trong một cái liếc mắt!
Lê Hoan đã chẳng còn là kẻ vì tình mà cúi đầu như nguyên chủ thuở trước. Nàng lười nhác phủi bụi trên y phục, môi khẽ cong lên vẻ tà tứ:
“Ngươi là cái thá gì, bảo ta về thì ta phải về à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT