Vốn dĩ sau khi giải quyết xong chuyện của Yến Lạc, hắn đã định đến tìm Lê Hoan—để kể công, cũng không phải bám lấy cô không buông, mà là hắn đã nghĩ rõ ràng phải trả lời cô thế nào.
Nhưng lại bị Tề Hằng quấn lấy, mãi không thoát ra được.
“Thâm ca, làm anh em với anh bao lâu nay, em chưa từng cầu xin cậu chuyện gì, nhưng lần này vì Yến Lạc, coi như em xin anh đấy.” Hiện tại, cả trường đều đã biết tin ba ngày nữa Yến Lạc sẽ chuyển trường, Tề Hằng tất nhiên cũng không ngoại lệ. “Cô ấy chỉ còn nửa học kỳ nữa là tốt nghiệp mười hai, kỳ thi đại học cũng sắp đến. Anh đuổi cô ấy đi vào lúc này chẳng khác nào hủy hoại nửa đời sau của cô ấy. Bị đuổi khỏi trường danh tiếng như Thập Nhị Trung Hoa Sư, thử hỏi còn trường nào chịu nhận? Hơn nữa cô ấy vừa trải qua chuyện bị xâm hại ở toà nhà hoang, đau đớn đến muốn chết. Giờ lại mất cả việc học, anh đang đẩy cô ấy đến bước đường cùng. Nếu cô ấy thực sự nghĩ quẩn rồi tự sát, Giang Thâm, anh không sợ áy náy cả đời sao?”
Giang Thâm vẫn không mảy may dao động. Sự đồng cảm của hắn có giới hạn. Hắn không việc gì phải hy sinh hạnh phúc của bản thân để nghĩ cho Yến Lạc. Dù là Tề Hằng lên tiếng cầu xin, hắn cũng tuyệt đối không thay đổi quyết định.
Tề Hằng dây dưa cả một buổi trưa, cuối cùng đành bỏ cuộc.
Chỉ để lại một câu: “Nếu Yến Lạc chuyển trường, em cũng sẽ chuyển. Em phải ở bên cạnh cô ấy, không để cô ấy làm chuyện dại dột. Giang Thâm, cảm ơn anh thời gian qua đã chăm sóc, về sau có lẽ không còn cơ hội đi theo anh nữa.”
Nói xong, hắn ta quay người bỏ đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play