Lê Hoan vừa bước ra khỏi phòng, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ trong vọng ra, ánh mắt đầy thỏa mãn. Cô nhận lấy chiếc khăn tay Mặc Khiêm đưa, thờ ơ lau đôi tay vừa bị dơ bẩn làm ô uế. “Ba lần là đủ rồi, Mặc Khiêm.”
Mặc Khiêm biết cô đang nói đến việc anh ta lại biến mất lần thứ hai vào lúc cô gặp nguy hiểm. Anh ta thừa nhận: “Là tôi suy tính không chu toàn. Xin lỗi cô Vân Lạc. Đế tiên sinh đang đợi cô ở rạp hát Mị Ảnh, tôi đưa cô qua đó.”
…
Rạp hát Mị Ảnh, phòng bao tầng hai.
Lê Hoan không ngờ nơi này lại còn có thú vui tao nhã như vậy. Cô đã mấy năm không xem opera, nhìn tên vở diễn là “Phù Thủy Xấu Xa”, cô nhớ đây là một trong những vở opera nổi tiếng toàn thế giới.
Đúng lúc cô chưa từng xem thể loại cổ tích đen tối như vậy, nên cảm thấy khá hứng thú.
Chỉ là ánh mắt vẫn liếc sang hai người đang nói chuyện chính sự. Lê Hoan chẳng chen miệng nổi, vì họ đang bàn đến doanh thu và tình hình hiện tại của sòng bạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT