Bầu không khí ám muội dần dần tan đi.
Lê Hoan nằm yên bất động trên giường, đến cả nhấc tay cũng không còn sức. Mái tóc dài như rong biển lười biếng phủ lên phần thân trên khiến người ta chảy máu mũi, nhưng cũng không che nổi những dấu hôn khiến tim đập thình thịch dưới lớp chăn mỏng.
Thấy vậy, Lục Tây Lương cúi đầu hôn lên trán cô, ướt đẫm mồ hôi, giọng trầm khàn: “Không phải bảo anh nhanh một chút à, giờ nằm im bất động thế này?”
Lê Hoan nhìn vào đôi mắt đen sâu của hắn, ánh mắt như có ánh sáng dịu dàng sau một trận cuồng nhiệt, cô híp mắt lại' “Bảo anh nhanh, là muốn anh kết thúc nhanh một chút.”
“Không nhanh được, ưu điểm của quân nhân là bền bỉ mà, Lục Tuyết.” Lục Tây Lương vừa hôn lên má cô, vừa dán sát vào tai, hôn đến mức vành tai cô ửng đỏ như máu.
Chẳng bao lâu sau, Lê Hoan cảm nhận được bàn tay to của hắn luồn qua mái tóc cô, cô khẽ cắn môi rên nhẹ: “Lục Tây Lương, anh...”
Lục Tây Lương cười khàn, trầm giọng nói, “Chỉ một lần thì còn gì là đàn ông, Lục Tuyết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT