Lê Hoan không thể phản kháng lại sức mạnh của hắn, nếu dùng pháp lực sẽ bị phát hiện, nên cô chỉ có thể để mặc bản thân bị hắn đè chặt như vậy.
Trên người cô là thân thể nam tính nóng bỏng nặng nề của hắn, dưới lưng là nền đất lạnh băng. Cơ thể mềm mại của cô khẽ run lên theo bản năng, bản tính hồ ly dần dần lộ ra. Cơ bắp nơi ngực trong quân phục của anh phập phồng mãnh liệt, từng giọt mồ hôi nhỏ xuống, mùi hương đàn ông nồng nặc đến mức khiến người ta không thể rời mắt. Mà tiếp xuống dưới…
Thứ của anh, cũng thật đáng gờm.
Lê Hoan không cam lòng yếu thế, khẽ cong môi, đầy ẩn ý: “Lục thủ trưởng mà đè em gái mình thế này, nếu bị lính của anh nhìn thấy, danh tiếng mấy chục năm chỉ e tan thành mây khói.”
Lời trêu chọc đó không khiến Lục Tây Lương buông cô ra, ngược lại còn nhìn cô thật lâu, sau đó đột ngột cúi người lại gần.
Lê Hoan thấy hắn không hôn mình, thân thể căng cứng mới thả lỏng đôi chút. Nhưng ngay lúc đó, hắn lại ghé sát tai cô, trầm giọng nói: “Tối hôm đó, là em đúng không?”
Nghe xong, ánh mắt Lê Hoan chợt thay đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play