Lục Tây Lương vừa bước vào nhà, cởi bỏ quân phục đưa cho người hầu, mở hai nút áo cổ rồi thong thả đi tới. Ánh mắt hắn liếc qua Lục Tuyết đang bước xuống cầu thang.
Ánh nhìn của hắn sâu thẳm, trong đáy mắt lộ ra một tia nghi hoặc khó giấu.
Đặc biệt là làn da trắng nõn như tuyết kia, giống hệt cô gái trong giấc mơ khiến hắn không thể quên. Nếu không phải lúc mơ không nhìn rõ khuôn mặt, hắn nhất định sẽ đào ba thước đất cũng phải tìm ra cô gái ấy.
Cho đến khi Lê Hoan rụt rè mở miệng, giọng nhỏ nhẹ: “Anh…”
Lục Tây Lương nhìn cô với vẻ nhu mì nhút nhát, lại cảm thấy chẳng giống cô gái trong mộng chút nào. Hắn thu lại suy nghĩ, giọng trầm thấp: Nhị thẩm gọi điện nói em bị ốm, xin nghỉ học một ngày, giờ đỡ chưa?”
Lê Hoan ngoan ngoãn gật đầu, dịu dàng nói: “Chỉ hơi sốt nhẹ thôi, uống thuốc hạ sốt là đỡ rồi.”
Nghe vậy, Lục Tây Lương không nói thêm, chỉ liếc mắt về phía người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, ánh mắt lạnh nhạt: “Anh ta là ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT