Ân Họa mềm mại như không xương nằm trên chiếc giường êm ái, gương mặt đỏ ửng vì xấu hổ, nhưng chưa đợi được Lục Tây Lương đụng chạm hay chiếm hữu, thân thể cô ta lại bất chợt nhẹ bẫng.
Cô ta nghi hoặc mở mắt, nhìn thấy Lục Tây Lương chẳng biết từ lúc nào đã rời khỏi người mình. Ân Họa chậm rãi ngồi dậy, giọng nhàn nhạt mang theo chút buồn, hỏi: “Tây Lương, sao vậy?”
Lục Tây Lương không nhìn cô ta, ngược lại lại liếc sang con hồ ly trắng đang ngồi chồm hổm một bên, rồi tháo cúc tay áo, giọng lạnh nhạt: “Tôi cũng không thích phụ nữ chủ động. Chuyện này nên là hai bên tình nguyện. Ân Họa, cũng không còn sớm nữa, tôi bảo Nhị thẩm đưa cô về.”
“Không cần, em gọi tài xế, xe đang đợi sẵn ngoài cổng.” Ân Họa chỉnh lại váy áo, vẫn giữ nguyên vẻ dịu dàng thản nhiên như thể vừa rồi không hề bị từ chối.
Trước khi đi, cô ta cũng liếc nhìn con hồ ly trắng vừa phá ngang hai người, mỉm cười nhẹ: “Tây Lương, thú cưng của anh đúng là có linh tính, ánh mắt nhìn như kiểu bị giật mất chủ nhân ấy.”
Lê Hoan tiếp tục nghịch móng vuốt, lười phản ứng.
Lục Tây Lương thì nhẹ giọng sửa lời: “Nó không chỉ là thú cưng, nó còn từng cứu mạng tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT