Tả Thanh được ông chủ dẫn đến một căn nhà bỏ hoang, nằm trơ trọi ở vùng ngoại ô. Nghe nói chủ căn nhà này đã chuyển vào thành phố từ hơn hai mươi năm trước, sau đó có kế hoạch về hưu ở thị trấn nên vẫn giữ lại căn nhà, không rao bán. Bình thường nhà để trống, thỉnh thoảng có người về quét dọn.
Trên đường đi, ông chủ nói: “Tôi cũng không tận mắt thấy gì, chỉ là nghe người khác trong tiệm kể. Tiệm tôi chia hai ca sáng tối, có mấy nhân viên trực ca đêm từng thấy có người ra vào căn nhà đó.”
"Hơn nữa trong tay người đó lúc nào cũng xách theo một cái rổ được che bằng vải đen." Ông chủ lẩm bẩm: “Lúc đầu tôi không nghĩ gì, nhưng vừa nãy nghe cô hỏi, tôi thấy hành động đó rất giống mang cơm tới cho ai đó.”
Ông chủ ngừng lại, do dự một lúc rồi mới tiếp tục: “Cảnh sát, tôi không có ý nói xấu Trương Vĩ, nhưng hồi còn học, cậu ấy thường xuyên bị mấy đứa kia bắt nạt. Giờ xảy ra chuyện, mà toàn là con cái của mấy đứa đó, tôi nghi ngờ... không biết có phải Trương Vĩ nhờ Tiểu Trân giúp cậu ấy trả thù không?”
Tả Thanh lắc đầu tỏ ý không chắc, nhưng khả năng này không hề vô lý.
Chỉ có điều... tại sao Trương Vĩ lại mất tích? Có phải vì sợ bị lộ nên đã bỏ trốn?
Căn nhà bỏ trống là một ngôi nhà cấp bốn độc lập, phía sau có tường rào cao bao quanh một khu vườn nhỏ. Trong sân chỉ có một con đường lát đá, còn lại là đất trống, cỏ dại mọc lan tràn. Bên phải có một cây hoa quế, bên trái là giàn hoa nhỏ dán sát tường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT